Ký ức

Lưu bài yêu thích

Ký ức

Đây cảm xúc lâu rồi nay trở lại,
Vẫn mưa buồn tê tái vết thương xưa...
Môi mỉm cười tự hỏi đã quên chưa,
Hay chính tôi đang dối lừa sự thật?

Tôi đã cố kìm chân bao cung bậc...
Nén vào lòng dòng nước mắt "không tên".
Men cay nồng tôi uống vội cho quên,
Mà tại sao... vẫn bền câu lưu luyến.

Cái nỗi nhớ đong đầy như mặt biển,
Muốn vỡ òa bằng một tiếng trên môi!
Nhưng ngại ngùng và mặc cảm nên thôi,
Đành đóng vai "đã quên rồi" như vậy.

Muôn cảm xúc chỉ hai từ "che đậy",
Quá khứ mà khơi dậy chỉ thêm đau.
Được yêu em... tôi cảm thấy tự hào,
Thời gian ấy chẳng thể nào phai nhạt.

(st)

Chia sẽ bài viết:

0 Cảm nhận

Để lại Cảm nhận

Copyrights © 2024 Bản quyền onlinetinhyeu.com