Khép cửa hồn yêu

Lưu bài yêu thích

Khép cửa hồn yêu

Mình giờ là hai đường thẳng song song,
Chữ tình ái đi đường vòng nên mệt.
Người im lặng để trả lời hồi kết,
Chuyện chúng ta sao giống hệt trò đùa.

Ván bài này đến phút cuối em thua,
Song cửa mở gió chợt lùa vai lạnh.
Sắc đã rũ em làm sao dám sánh,
Chấp nhận thôi kiếp cô quạnh tủi hờn.

Đêm lại về đối diện với cô đơn,
Kỷ niệm đẹp lại chập chờn vây kín.
Giờ xa cách sao lòng nhiều bịn rịn,
Muốn oán hờn nhưng câm nín chôn sâu.

Nếu ngày xưa không có phút bắt đầu,
Thì giờ đã chẳng phải đau tim nhỏ.
Chắc người nghĩ em dối lừa này nọ,
Nên lặng im mà chẳng có tạ từ.

Nợ duyên mình... cau đã héo trầu hư,
Nên anh bước chẳng chần chừ gì nữa.
Đời hụt hẫng chênh vênh không điểm tựa,
Tắt nụ cười, em đóng cửa hồn yêu.

(st)

Chia sẽ bài viết:

0 Cảm nhận

Để lại Cảm nhận

Copyrights © 2024 Bản quyền onlinetinhyeu.com