Kẻ si tình

Lưu bài yêu thích

Kẻ si tình

Cơn gió buồn nhẹ đưa chiếc lá bay.
Tôi ngồi đây cùng nổi buồn hiu quạnh.
Lòng chợt lạnh, cái lạnh của cô đơn.
Gió từng cơn vẫn vờn qua mí mắt.

Khẽ lắc đầu để lệ khỏi tuôn rơi.
Đêm đã khuya anh một mình ngóng đợi
Gió lướt qua thấy hàng mi ướt ướt.
Một dòng sầu trên khóe mắt, thấy cay..

Đêm khuya vắng, sao giờ này chưa ngủ.
Ngó lên trăng như tự trách chính mình.
Ngắm trăng để khóc trăng thơ đời mình.
Ngắm tình để khóc một mình dưới trăng.

Trăng hóa tình và gió cũng lặng thinh.
Người vô tâm chẳng hề quay bước lại.
Kẻ si tình lặng lẽ đứng trông theo.

(st)
 

Chia sẽ bài viết:

0 Cảm nhận

Để lại Cảm nhận

Copyrights © 2024 Bản quyền onlinetinhyeu.com