Hết lòng yêu thương một người chưa bao giờ là sai.
Tuy nhiên, yêu một người quên mất chính bản thân mình, mở miệng ra nói thiếu người ta sẽ sống không nổi, thì chính là sai, cực kỳ sai.
Yêu sao thì yêu, đừng lệ thuộc vào đối phương nhiều quá và đừng đặt đối phương vào trung tâm của cuộc đời mình. Vì ai biết được cuộc đời này ngày mai rồi sẽ ra sao, lòng người sẽ đổi thay thế nào? Cứ hy vọng lắm, mong cầu cho nhiều, chỉ thêm mệt mỏi và áp lực.
Sợ mất sợ buông, chẳng thể nào an yên thoải mái mà yêu.
Yêu một người, chỉ nên nắm chặt tay nhau, làm chỗ dựa cho nhau những khi dừng chân mệt mỏi... chứ đừng ai phải cõng ai trên vai.
(st)
Cảm nhận của bạn về bài viết:
Sự kháng cự của bản thân tạo ra nỗi khổ mà mỗi người gánh chịu. Tất cả những gì bạn đang trải qua: lo lắng, mệt mỏi, đau khổ... là do...
Vào buổi trưa một ngày nọ, tôi tan làm trở về nhà, nóng quá đến nỗi đầu chảy đầy mồ hôi, mở tủ lạnh ra xem, không ngờ bên trong...