Đã qua rồi thời hoa niên tuổi mộng,
Nhưng hạ về lòng bỗng thấy nao nao.
Tuổi thơ ngây ngày xưa ấy năm nào,
Bất chợt lại lao xao tìm ký ức.
Lục quá khứ tìm trong dòng lưu bút,
Chút hương tình đầu tha thiết đắm say.
Đã theo ta vương vấn biết bao ngày,
Không quên được nắm tay thời áo trắng.
Tháng năm về một mình ta thầm lặng,
Tìm về nơi mình chạy nắng bắt ve.
Mái trường xưa vắng lặng giữa trưa hè,
Còn vang mỗi tiếng nhạc ve não nuột.
Ta ngồi vá mảnh hồn ta đau buốt,
Hoà tiếng ve hát nốt khúc tình sầu.
Ngày sau đời muôn vạn nẻo nông sâu,
Có thể quên cuộc tình đầu dang dở.
Tháng năm ơi... sao về khơi niềm nhớ,
Tuổi xuân thì... cuộc tình vỡ riêng mang.
- Lê Ngọc -
Cảm nhận của bạn về bài viết:
Tháng năm bắt đầu từ những cơn mưa,Từ những ước mơ chưa tròn… dang dở.Ai nâng niu cánh phượng hồng ép vở,Ai dặm trường mang lời hẹn đi xa....
Em vẫn nhớ phút ban đầu gặp gỡ,Ta gặp nhau cứ ngỡ quen lâu rồi.Ở trong lòng chỉ nghĩ đến anh thôi,Thời gian ơi... tình trôi theo năm tháng....