Em ngồi ríu rít ở sau xe
Em nói, lòng anh mãi lắng nghe
Thỉnh thoảng tiếng cười em lại điểm
Đời vui khi được có em kề.
Ôi! giọng sao mà rất mến thương
Êm như suối mát đến soi gương
Dù ai tốt tiếng như ca hát
Cũng chẳng bằng em giọng nói thường
Gió thổi nhiều khi giọng nói bay
Không cần nghĩa chữ cũng vẫn nghe hay
Sau xe, những tiếng em phơ phất
Cởi hết ưu phiền gởi gió mây
Ước được ngàn năm nghe giọng ấy,
Đèo em đi mãi cuối không gian!
- Và khi không nói, em im lặng
Anh vẫn nghe hay tựa tiếng đàn.
Xuân diệu
Cảm nhận của bạn về bài viết:
Anh đợi em giữa buổi chiều như thế. Một buổi chiều đời nhịp với đôi ta. Anh là quê hương của em, em sắp lại nhà. Em là quê hương...
Người nào xa lạ đâu đây, Người mi thanh sáng, người tay dịu hiền. Tôi nhìn quên đẹp, quên duyên, Quên câu ăn nói, tôi nhìn người thôi...