Duyên nợ kiếp trước
Lưu bài yêu thích
Bỗng một ngày xuân ấy,
Gặp mắt em long lanh.
Để một đời khao khát,
Cháy men tình trong anh.
Đêm đêm thổn thức ngắm,
Bóng hình em lung linh.
Khuôn mặt tròn chúm chím,
Xuyến xao mộng ái tình.
Uống nghiền giọt mật ấy,
Cả đời anh ngất ngây.
Hình như là duyên số?
Nợ kếp trước đong đầy.
Ngày đêm se sắt nhớ,
Tình nồng nàn ái ân.
Giá mà em hiểu được,
Đến bên anh một lần.
Giá như mùa xuân ấy,
Ta không thể gặp nhau.
Tình yêu đâu đến vậy,
Suốt một đời ngất ngây.
(st)
0 Cảm nhận