Đừng viết nữa anh...

Đừng viết nữa anh...

Đừng viết nữa anh...

Em đã bảo rồi đừng viết nữa anh, 
Không nghe em... bây giờ đành ly biệt.
Mỗi câu thơ mang nỗi niềm da diết, 
Xa nhau rồi em biết tìm về đâu?

Mấy đêm rồi trong thổn thức lắng sâu,
Nghĩ về anh những ngày đầu gặp gỡ.
Qua thật nhanh những phút giây bỡ ngỡ,
Mình hiểu nhau trong nỗi nhớ đong đầy.

Tình trong thơ như men rượu ngất ngây,
Chưa kịp uống người đã say nghiêng ngả. 
"Mặt ngoài còn e tình trong như đã",
Ngấm thật rồi em xin trả cho anh.

Em sợ rồi chỉ muốn chạy thật nhanh...
Xa những vần thơ tình anh thầm nhủ.
Xa những ước mong đêm ngày ấp ủ,
Cho riêng mình tìm giấc ngủ bình yên.

Em muốn mình được tự tại an nhiên, 
Không vẩn vơ không ưu phiền thêm nữa. 
Trái tim côi không thể chia hai nửa, 
Nửa riêng mình và còn nửa cho ai?

Em mong anh hãy nghĩ đến ngày mai,
Đừng viết nữa cho thêm dài nỗi nhớ. 
Xa nhau rồi mang nỗi niềm trăn trở, 
Giã biệt người đi kẻ ở sao đành.

Thôi hãy dừng, đừng viết nữa nghe anh...

(st)

Chia sẽ bài viết:

0 Cảm nhận

Để lại Cảm nhận

Copyrights © 2023 Bản quyền onlinetinhyeu.com