Đừng nhặt những gì đã vỡ... để rồi đứt tay.
Đừng nắm những gì đang bay... để rồi vụt mất.
Đừng tìm những gì đã mất... để rồi lại đau.
Đừng nhìn lại phía sau... để thấy mình cô quạnh.
Đừng ngước lên trời xanh... rồi thấy mình nhỏ bé.
Đừng mong những gì ngoài tầm với... mây của trời hãy cứ để gió cuốn đi.
Đừng có để bị ngã mà không biết đứng lên.
Phía trước luôn có con đường dành cho bạn.
Cố đứng dậy thay vì gục ngã... mở mắt ra là thấy một con đường.
Dừng lại hay là bước tiếp... chỉ do ta.
(st)
Cảm nhận của bạn về bài viết:
Bồ là phở nóng tuyệt vời Vợ là cơm nguội đáy nồi hẩm hiu. Bồ là nơi tỏ lời yêu Vợ là nơi trú bao bực mình. Bồ là rượu ngọt trong bình Vợ là...