Đông lạnh
Lưu bài yêu thích
Đông vội đến mây trời lảng vảng,
Thu tạ từ dĩ vãng dần trôi.
Nắng buông rát bỏng vành môi,
Nhớ người xưa ấy để rồi buồn mang.
Đã chót lỡ tim vàng xao xuyến,
Tình trao nhau ước nguyện dài lâu.
Xuân xanh thắm mối duyên đầu,
Hạ tàn thu mãn vẹn câu ái nồng.
Ngỡ ấm cả trời đông lạnh giá,
Lòng bảo lòng khắc dạ ngàn năm.
Mãi như ánh nguyệt đêm rằm,
Êm đềm ru mộng xa xăm chẳng mờ.
Bao tình cảm lên thơ thủa nọ,
Phải chăng là theo gió vội bay?
Còn đây nỗi nhớ đong đầy,
Dõi tìm ký ức... hanh gầy tim côi.
- Hoàng Đài -
0 Cảm nhận