Đời là ảo tưởng
Lưu bài yêu thích
Tôi sợ thời gian... sợ thời gian,
Sợ lắm ai ơi... sợ lá vàng.
Sợ tuổi mùa thu phai sắc thắm,
Rồi mùa thu úa lúc đông sang!
Trời ơi tôi chán cõi trần gian,
Chán lắm người ơi cõi địa đàng.
Tôi sợ thời gian qua rất chóng,
Chỉ là ảo tưởng với mơ hoang.
Tồi đã sanh ra ở cuộc đời,
Đau thương nhiều quá ngập lòng tôi.
Hợp tan, tan hợp... đời đau khổ,
Ôi cõi phù du một kiếp người.
(st)
0 Cảm nhận