Đôi bờ hư ảo

Lưu bài yêu thích

Đôi bờ hư ảo

Sợi buồn trên trán đong đưa,
Mà thương ngày cũ nghe mưa đầy hồn.
Hoàng hôn, ai đợi hoàng hôn,
Sông chia mấy nhánh nước nguồn bâng khuâng.

Người đi mỏi giấc phù trầm,
Tôi về tĩnh lặng thả vần thơ quên.
Đêm qua trăng rọi bên thềm,
Nhớ mùa thu ấy... êm đềm trúc tơ.

Gió về bảng lảng trời mơ...
Nửa vầng trăng lạnh bơ vơ ý đời.
Thuyền từ tách bến ra khơi,
Quê hương khói sóng, nước trời chênh vênh.

Đàn đâu vẳng khúc phù sinh,
Nửa cung tài mệnh, bồng bềnh mây qua.
Tiếng trầm trầm... lạnh âm ba,
Thơ tôi viết nửa vần hoa ngại ngờ.

Vần gieo núi đợi sông chờ,
Vần gieo tịch mặc, gió bờ như nhiên.
Nửa khuya vẳng tiếng kinh hiền,
Đôi bờ hư ảo trắng triền lan hoa...

(st)

Chia sẽ bài viết:

0 Cảm nhận

Để lại Cảm nhận

Copyrights © 2024 Bản quyền onlinetinhyeu.com