Đêm vắng

Lưu bài yêu thích

Đêm vắng

Những khoảnh khắc của lòng khi sống thật... 
Là lúc mà đêm vắng chất thương đau.
Cõi hồn ta như tan vỡ nát nhàu, 
Muốn buông bỏ những gì sau quá khứ.

Bàn tay nhỏ sao khăng khăng níu giữ, 
Những chuyện buồn đau đớn cứ hằn sâu. 
Từng đêm thâu buốt lạnh với nỗi sầu, 
Cơn đau đó mãi in sâu vò võ.

Rồi khắc khoải từng dòng châu lệ nhỏ, 
Cố nén rồi mà sao nó cứ rơi.
Nỗi đau ơi sao mi chẳng chịu rời, 
Theo ta mãi suốt cuộc đời thật giả.

Ta chấp nhận làm một người xa lạ, 
Để cho người được tất cả yên vui. 
Giấu niềm đau tôi nuốt đắng ngậm ngùi...
Chỉ hi vọng quá khứ vùi chôn hết.

(st)

Chia sẽ bài viết:

0 Cảm nhận

Để lại Cảm nhận

Copyrights © 2024 Bản quyền onlinetinhyeu.com