Đêm chiếc bóng

Lưu bài yêu thích

Đêm chiếc bóng

Đêm Giáng sinh chỉ mình tôi lẻ bước,
Giữa phố phường lũ lượt bóng người qua.
Ôm cô đơn lấy quán vắng làm nhà,
Cà phê đắng nhớ tình xa hoài niệm.

Ngày xưa đó giữa chiều giăng mây tím,
Quỳ bên nhau nơi góc nhỏ giáo đường.
Tiếng kinh cầu thầm dệt mộng uyên ương,
Xin Chúa rủ lòng thương tình mãi đẹp.

Trời se lạnh đi bên nhau khép nép,
Trộm nhìn em sao đẹp tựa đóa hồng.
Chợt thấy mình ấm lại giữa chiều đông,
Hồn ngây dại nao nao lòng xao xuyến.

Có ngờ đâu quê hương... giờ xa cách,
Phút chia tay lưu luyến mấy cho vừa.
Giọt lệ nào nhoà ướt mắt tiển đưa,
Người quay gót... lối xưa thương nhớ.

Tình chỉ đẹp khi tình còn dang dỡ,
Tôi trở về sao người nỡ sang ngang.
Giọt mưa rơi hay giọt lệ tuôn tràn,
Tôi chết lặng giữa chiều hoang se sắc.

Giáo đường xưa vẩn ưu tư trầm mặc,
Tôi thẩn thờ nơi khoé mắt cay cay.
Giữa chiều hôm nghiêng bóng nhỏ lối dài,
Nghe nổi nhớ còn hoài theo năm tháng.

Tiếng chuông ngân giữa chiều mưa lơ đãng,
Bước ngập ngừng qua vùng sáng đèn đêm.
Gió lao xao xào xạt lá rơi thềm,
Nghe buốt giá vai mềm trong sương lạnh.

Tôi bước đi một mình đêm cô quạnh,
Tình ngày nào như hư ảnh mờ xa.

(st)

 

Chia sẽ bài viết:

0 Cảm nhận

Để lại Cảm nhận

Copyrights © 2024 Bản quyền onlinetinhyeu.com