Có thể rồi

Lưu bài yêu thích

Có thể rồi

Thật may mắn nếu bên anh có em,
Sẽ đợi anh, cùng ăn cùng ngủ mỗi bữa.
Lúc nào cũng nhìn anh bằng ánh nhìn chan chứa,
Cũng sẽ yêu anh rất thật, rất đời.

Có thể rồi... em cũng sẽ mỉm cười,
Chăm chắm nấu ăn, đợi anh về gõ cửa.
Khi màn đêm buông, anh sẽ không đơn độc nữa,
Và khi già, anh được gọi tiếng “ông”.

Có thể với em... anh sẽ là chồng,
Các con sẽ đỡ lo, tuổi già mình cô độc.
Lo đêm mùa đông, mình mẹ tay run lập cập,
Ốm đau thì ai rau cháo chăm nom?

Có thể em... cũng nghĩ giống các con,
Khi mình vừa có duyên vừa có nợ.
Nên gặp nhau vì duyên nợ cuộc đời,
Cho câu thơ khỏi đứt gãy đường tơ.

Có thể... ừ có thể... dài đến vô cùng,
Nhưng phút giây này...
Anh không muốn ý nghĩ nào chen ngang như thế,
Đã biết yêu nhau là điều không hề dễ.

Nên cứ yêu đi cho đến lúc,
Có thể... chẳng còn yêu.
Ta hãy tan chảy vào nhau trong một sớm một chiều,
Để nỗi niềm khỏi tiêu tan,
Héo mòn trong khát vọng.

(st)

Chia sẽ bài viết:

0 Cảm nhận

Để lại Cảm nhận

Copyrights © 2024 Bản quyền onlinetinhyeu.com