Cô đơn mùa đông

Lưu bài yêu thích

Cô đơn mùa đông

Đông lại về nơi ngõ vắng hiên nhà,
Như nhắc nhở ta già thêm một tuổi.
Tiếc thời gian sao trôi đi quá vội,
Bởi cuộc đời ta vẫn kiếp đơn côi.

Tuyết rơi đầy lạnh buốt giá đầu môi,
Thầm hỏi khẽ bao giờ niềm vui tới.
Để mỗi khi đông về mang hờn dỗi,
Buớc chân buồn trong hoang vắng lẻ loi.

Khi đông về lòng lại thấy chơi vơi,
Tim tái tê không một người sởi ấm.
Hay hạnh phúc còn ở nơi xa lắm,
Chưa kịp về nên hơi chậm đấy thôi.

Mỗi đông về cứ mong ngóng xa xôi,
Tuổi xuân qua bởi cuộc đời ngắn lại.
Chợt suy tư miên man hồn ngây dại,
Có lẽ mình vẫn mãi bước chênh vênh.

- Tùng Trần -

Chia sẽ bài viết:

0 Cảm nhận

Để lại Cảm nhận

Copyrights © 2024 Bản quyền onlinetinhyeu.com