Cô đơn mùa đông -st-

Lưu bài yêu thích

Cô đơn mùa đông -st-

Trời chuyển gió... giá rét về hối hả,
Đông đến rồi... vội vã đẩy thu qua.
Có phải giá rét thế này ai cũng ngại cách xa?
Sợ cái lạnh ùa vào khi đơn chiếc.

Ở nơi nào ấm êm ai có biết?
Cô đơn này da diết ai nhớ ai.
Bất chợt rùng mình khi khẽ hở bờ vai,
Để cái rét có dịp trổ tài làm lạnh.

Và nỗi cô đơn tranh nhau ùa về chóng vánh,
Khiến ai buồn và lại trách móc ai.
Có phải khi ấm lòng ta đã lỡ làm sai,
Để khiến ai ra đi buồn như thế.

Giờ đông về ta mới cần ai để,
Sưởi ấm lòng... bằng những yêu thương.
Và lại cùng ai ấy bước tiếp con đường,
Nắm chặt bàn tay trao yêu thương cả khi trời không lạnh.

(st)

Chia sẽ bài viết:

0 Cảm nhận

Để lại Cảm nhận

Copyrights © 2024 Bản quyền onlinetinhyeu.com