Có bình yên nào mà không xót xa

Lưu bài yêu thích

Có bình yên nào mà không xót xa

Có bình yên nào mà không xót xa...
Có con đường đầy hoa nào mà không chút gập ghềnh sỏi đá?
Phố vắng một người...
Phố bỗng hoá chông chênh.

Những kỷ niệm một thời đong nỗi nhớ đầy thêm.
Con đường xưa ta qua giờ lặng im cúi đầu mặc nắng gió.
Mặc cho lời chia tay cuối cùng còn bỏ ngỏ.
Yêu dấu ngày nào... người bỏ phố đi đâu?

Hay tại trời sắp đổ cơn mưa ngâu,
Để con phố rơi những giọt lệ sầu.
Gọi tên em những ngày dài vô vọng,
Giống bao người... em bỏ mặc phố đau.

Rồi đi tìm cho mình còn phố khác,
Nơi nhộn nhịp và ngập tràn tráng lệ.

(st)

 

Chia sẽ bài viết:

0 Cảm nhận

Để lại Cảm nhận

Copyrights © 2024 Bản quyền onlinetinhyeu.com