Chia tay
Lưu bài yêu thích
Em chẳng thấy bầu trời trong xanh nữa.
Chẳng nghe chim ríu rít ở sau vườn.
Chẳng còn mơ còn mộng trước ánh trăng,
Ôm điện thoại nhắn những điều vô nghĩa.
Em chẳng thấy tiếng yêu thương của Mẹ.
Nét âu lo thầm lắng của người Cha.
Bởi hồn em tan nát những đau buồn.
Anh ác quá! Mình chia tay em nhé!
Sao lại thế trong em nghìn câu hỏi.
Và hàng nghìn những đong đếm cân đo.
Với người ta nhan sắc ấy bình thường.
So học thức em còn trên một bậc,
Em nhiều lúc muốn hỏi anh sự thật.
Nhưng ngại... mình không can đảm nên thôi.
Đành lao vào công việc để tìm vui,
Và an ủi tại số mình như thế!
(st)
0 Cảm nhận