Chỉ mình anh nhớ gió

Lưu bài yêu thích

Chỉ mình anh nhớ gió

Xa Hà Nội em nhớ cốm mùa thu?
Ban mai từng chuyến xe hoa ngõ nhỏ.
Gánh hàng rong bâng khuâng phố cổ,
Chỉ mình anh nhớ gió tháng mười ơi.

Em sẽ hỏi: “Gió nơi nào cũng vậy thôi,
Đến rồi đi... có gì khác biệt?
Anh mỉm cười: “Chỉ Hà Nội biết,
Tháng năm trôi gió đã đẫm ân tình.”

Quay quắt nhớ cửa sổ mùa đông,
Những đêm len gió lùa xót lạnh..
Chẳng nỡ tháo chiếc khăn len dịu dàng người đan tặng,
Quấn cả đêm dài... sợ tan hơi ấm bàn tay.

Những chiều gió về thành phố hắt mưa bay,
Quán nhỏ chênh vênh đèn vàng chờ khách.
Một cốc trà xanh, vài thanh kẹo lạc,
Bếp than hồng tí tách tiếng ngô thơm.

Hồ Gươm lạnh môi thiếu nữ hồng hơn,
Ăn một cây kem Tràng Tiền... để xuýt xoa nhìn nhau cười thích thú.
Gió lùa vương những thương yêu bỏ ngỏ,
Đêm mơ về hơi ấm một nụ hôn.

Gió thổi theo anh trên mỗi nấc vui buồn,
Những tháng năm đam mê nồng khát vọng.
Những nông nổi rưng hình giọt nước mắt,
Gió ngậm ngùi len lén đến lau khô.

Xa Hà Nội ai cũng nhớ và mơ,
Thèm một không gian se lòng gió lạnh.
Để yêu thương nhiều hơn khi lòng cần hơi ấm,
Biết trở về gom gió hát bình yên.

- Lương Đình Khoa -

Chia sẽ bài viết:

0 Cảm nhận

Để lại Cảm nhận

Copyrights © 2024 Bản quyền onlinetinhyeu.com