Chỉ là người... ta trót nhớ mà thôi

Lưu bài yêu thích

Chỉ là người... ta trót nhớ mà thôi

Chỉ là người ta trót nhớ từ lâu,
Sao mãi chẳng thể quên nhau được nhỉ.
Mỗi một lời người chuyện trò thôi nhé...
Cũng ghim vào tâm trí chẳng phai phôi.

Bao tháng năm xa cách ngút ngàn khơi,
Cứ ngỡ đã thật quên rồi chẳng nhớ.
Nhưng có lẽ vấn vương câu duyên nợ,
Nên tình xưa chẳng thể lãng quên rồi.

Mỗi dòng thư... mỗi nguyện ước xa xôi,
Lại in dấu một thời ta nông nổi.
Khắc trong tim... ánh mắt trao bối rối,
Ấm bàn tay... gió ngược lối ta về.

Chỉ là người xen giữa những cơn mê,
Đan nguyện ước hẹn thề xây ảo mộng.
Cớ sao ta chưa một lần quên lãng,
Một người dưng... ta từng gặp trong đời.

Chỉ là người... ta trót nhớ mà thôi.

(st)

Chia sẽ bài viết:

0 Cảm nhận

Để lại Cảm nhận

Copyrights © 2024 Bản quyền onlinetinhyeu.com