Cánh bình minh cuối năm
Lưu bài yêu thích
Sáng ra vừa rõ mặt người,
Bình minh xoè cánh mỉm cười với tôi.
Nhấp cafe... ngẫm cuộc đời,
Bảy tư tuổi thấy rạng ngời xuân sang.
Nhớ thời bao cấp chen ngang,
Cafe đắng... giọt thời gian đen ngòm.
Thân lươn trườn vũng trâu đầm,
Tuổi thơ vùi đáy hố bom tháng ngày.
Ai ngờ có phút giây này,
Cafe sáng... nắng quàng tay ôm mình.
Nụ cười hé mở bình minh,
Ung dung vỗ cánh thơ tình bay lên.
- Phan Huy Hùng -
0 Cảm nhận