Buồn vô tận

Lưu bài yêu thích

Buồn vô tận

Nếu mệt quá hãy dừng chân ta nghỉ...
Tội tình chi cứ phải cố gánh gồng.
Nếu thấy chán cứ òa lên khóc,
Rồi nhẹ lòng... thế có hơn không?

Ai chẳng có những khi đời mệt mỏi...
Muốn được ôm để an ủi vỗ về.
Có những lúc giữa trời hè nắng cháy,
Vẫn thấy lòng hoang lạnh đến tái tê.

Rồi có lúc giữa phố phường đông đúc...
Mà nghe như ta chỉ có riêng mình.
Nghe lạnh giá, nghe yêu thương xa lắc,
Để giọt buồn dâng trong mắt lặng thinh.

Nếu như vậy hãy thôi buồn đi nhé,
Bởi trần gian cuộc sống có muôn màu.
Vui cứ hát mà nếu buồn cứ khóc,
Sống cho mình chứ sống hộ ai đâu.

Nếu nhắm mắt mà không hề buồn ngủ...
Dễ thôi mà thì cứ hãy thức đi.
Đừng ép buộc bản thân mình gì cả,
Đừng bao giờ để lệ mãi đẫm mi.

(st)

Chia sẽ bài viết:

0 Cảm nhận

Để lại Cảm nhận

Copyrights © 2024 Bản quyền onlinetinhyeu.com